词典认命
认命
词语解释
认命[ rèn mìng ]
⒈ 承认自己的命不好而逆来顺受(迷信)
英resign oneself to desting;
引证解释
⒈ 旧时迷信,承认不幸的遭遇是命中注定的。
引老舍 《骆驼祥子》九:“假若打算认命,好吧,去磕头认干爹,而后等着娶那个臭妖怪。不认命,就得破出命去。”
曹禺 《雷雨》第三幕:“您别再这样劝我了,我们不能认命!”
周立波 《暴风骤雨》第一部十二:“把我新屋当个牲口圈,我只好认命,这也罢了。你还要祸害咱们丫头。”
国语辞典
认命[ rèn mìng ]
⒈ 听凭命运的安排。
例如:「事已至此,只好认命吧!」
相关词语
- cún mìng存命
- mìng zài zhāo xī命在朝夕
- guó mìng国命
- xìng mìng guān tiān性命关天
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- mìng shì命事
- zhǒng zú gé mìng种族革命
- bù fù kān mìng不复堪命
- mìng jí命籍
- miù rèn谬认
- kǎo rèn拷认
- rèn chǔ认处
- mìng lè命乐
- hēi sī mìng黑司命
- mìng qīng hóng máo命轻鸿毛
- mìng zhuó命酌
- huò fú yǒu mìng祸福有命
- ài nán zūn mìng碍难遵命
- jué mìng cí絶命词
- qì mìng气命
- zhī mìng lè tiān知命乐天
- jūn mìng wú èr君命无二
- lè mìng乐命
- níng mìng凝命
- yǐn mìng引命
- mín yuán gé mìng民元革命
- gān mìng干命
- shī mìng失命
- huī mìng徽命
- mìng cái命材