词典瑞草
瑞草
词语解释
瑞草[ ruì cǎo ]
⒈ 古代以为吉祥之草,如灵芝、蓂荚之类。或称仙草。
引证解释
⒈ 古代以为吉祥之草,如灵芝、蓂荚之类。或称仙草。
引《尔雅·释草》“苬,芝” 晋 郭璞 注:“芝,一岁三华,瑞草。”
郝懿行 义疏:“﹝ 郭 注﹞葢沿时俗符命之陋,以神芝为瑞草。”
唐 卢纶 《奉和圣制麟德殿宴百僚》:“玉栏丰瑞草,金陛立神羊。”
宋 朱敦儒 《木兰花慢》词:“念瑞草成畦,琼蔬未采,尘染衰容。”
元 无名氏 《猿听经》第二折:“我我我也曾在 蓬莱山 偷摘了瑞草。我我我也曾在天宫闹了蟠桃。”
明 袁中道 《月夜过湖》诗之二:“蓼花皆瑞草,何敢问香闺。”
清 纪昀 《阅微草堂笔记·滦阳消夏录六》:“芝称瑞草,然亦不必定为瑞。”
国语辞典
瑞草[ ruì cǎo ]
⒈ 相传不常见的草,见则为祥兆,故称为「瑞草」。如蓂荚、灵芝之类。
相关词语
- qióng cǎo琼草
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- fēng nián ruì丰年瑞
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- ruì yìng chē瑞应车
- ráng cǎo蘘草
- huáng guàn cǎo lǚ黄冠草履
- pí cǎo háng皮草行
- lěng miàn cǎo冷面草
- huáng guàn cǎo fú黄冠草服
- zhān tán ruì xiàng旃檀瑞像