词典润湿
润湿
词语解释
润湿[ rùn shī ]
⒈
英moist;
⒉ 潮湿而润泽的;湿润。
例清晨,一切都沉浸在润湿的雾气里。
英土壤、空气等;
⒊ 沾湿;浸湿。
例小雨润湿了她的长发。
引证解释
⒈ 潮湿;湿润。
引《逸周书·文传》:“土可犯材,可蓄润湿。”
《墨子·辞过》:“古之民,未知为宫室,时就陵阜而居,穴而处,下润湿伤民,故圣王作为宫室。”
茅盾 《子夜》八:“同时幻象在他润湿的眼前浮起来:那娇红的竟不是杜鹃,而是他女儿的笑靥。”
⒉ 使湿润。
引巴金 《灭亡》第四章:“我要用我底真诚的、纯洁的爱底眼泪来润湿它。”
国语辞典
润湿[ rùn shī ]
⒈ 潮湿。
引《墨子·辞过》:「古之民,未知为宫室时,就陵阜而居,穴而处,下润湿伤民。」
反干涸
相关词语
- jìn rùn濅润
- nèi rùn内润
- bù jìn rùn不浸润
- gāo rùn膏润
- shì rùn饰润
- jiān rùn瀸润
- sōu cháng rùn wěn搜肠润吻
- chǔ rùn ér yǔ础润而雨
- guǎng rùn wáng广润王
- rùn huá zhī润滑脂
- yú mín rùn guó于民润国
- rùn yǎng润养
- fù rùn覆润
- xiān rùn rùn鲜润润
- jiān rùn坚润
- ráo rùn饶润
- huáng zhōng nèi rùn黄中内润
- rùn dú润黩
- shān rùn删润
- báo shī shī薄湿湿
- zhuāng gān shī装干湿
- rùn zī润滋
- rùn lì润利
- qià rùn洽润
- yù rùn zhū yuán玉润珠圆
- diāo rùn雕润
- kū rùn枯润
- kǎi rùn颽润
- rùn xī润息
- píng jūn lì rùn平均利润