词典三良
三良
词语解释
三良[ sān liáng ]
⒈ 三贤臣。指秦穆公时的奄息、仲行、针虎。
⒉ 三贤臣。指春秋时郑国的叔詹、堵叔、师叔。
⒊ 三贤臣。指晋时的王导、郄鉴、庾亮。
引证解释
⒈ 三贤臣。指 秦穆公 时的 奄息、仲行、鍼虎。
引《诗·秦风·黄鸟序》:“黄鸟,哀三良也。国人刺 穆公 以人从死,而作是诗也。”
毛 传:“三良,三善臣也。谓 奄息、仲行、鍼虎 也。”
《史记·蒙恬列传》:“昔者 秦穆公 杀三良而死,罪 百里奚 而非其罪也,故立号曰‘繆’。”
南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·哀吊》:“昔三良殉 秦,百夫莫赎。”
宋 苏辙 《和子瞻凤翔八观·秦穆公墓》诗:“三良百夫特,岂为无益死?”
⒉ 三贤臣。指 春秋 时 郑国 的 叔詹、堵叔、师叔。
引《左传·僖公七年》:“郑 有 叔詹、堵叔、师叔 三良为政,未可间也。”
⒊ 三贤臣。指 晋 时的 王导、郄鉴、庾亮。
引《晋书·陆玩传》:“寻而 王导、郄鉴、庾亮 相继而薨,朝野咸以为三良既没,国家殄瘁。以 玩 有德望,乃迁侍中、司空,给羽林四十人。”
相关词语
- jīn sān pǐn金三品
- sān liáng chén三良臣
- sān tiáo zhú三条烛
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- sān mù sān xūn三沐三薰
- máo lú sān gù茅庐三顾
- bā sān lǎn sì巴三览四
- shí sān kē十三科
- mù sì zhāo sān暮四朝三
- sān bù yí三不宜
- sān rén yuè三人月
- èr sān qí jié二三其节
- sān bēi liǎng zhǎn三杯两盏
- sān hǎo èr qiè三好二怯
- dǐng zú sān fēn鼎足三分
- sān rén wèi zhòng三人为众
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- xiān yī liáng mǎ鲜衣良马
- sān shǒu liù bì三首六臂
- sān shēng dù mù三生杜牧
- sān zhì wǔ cāi三智五猜
- liáng nóng良农
- sān zhēn fù三贞妇
- jiǔ liè sān zhēn九烈三贞
- sān gēng zǎo三更枣
- jīng jīn liáng yù精金良玉
- dà pú sān rì大酺三日
- sān hǎo liǎng dǎi三好两歹
- yī chàng sān tàn一倡三叹
- liáng jù良聚