词典僧讲
僧讲
词语解释
僧讲[ sēng jiǎng ]
⒈ 指僧徒说法讲经。
引证解释
⒈ 指僧徒说法讲经。
引宋 赞宁 《大宋僧史略·僧讲》:“士行 曹魏 时讲道行经,即僧讲之始也。”
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- ā sēng zhī jié阿僧秪劫
- jiǎng chén讲臣
- sēng qí gǔ僧祇谷
- yù bǎn sēng玉板僧
- jiǎng shì讲士
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- dàn guò sēng旦过僧
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- jiǎng xiào讲校
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
- hàn sēng汉僧
- chán jiǎng禅讲
- jiǎng lǚ讲旅
- jiǎng wéi讲帷
- sēng guǎn僧馆
- huǒ zhái sēng火宅僧
- jiǎng yì讲益
- fèng dào zhāi sēng奉道斋僧
- jiǎng chén讲陈
- jiǎng chāo讲钞
- jiǎng biàn讲辨
- jiǎng wéi讲闱
- jiǎng jīn tóu讲斤头
- jiǎng zuǐ讲嘴
- jiǎng jiàng讲匠