词典僧尼
僧尼
词语解释
僧尼[ sēng ní ]
⒈ 统称和尚和尼姑。
英Buddhist monks and nuns;
引证解释
⒈ 和尚和尼姑。
引《魏书·释老志》:“僧尼之法,不得为俗人所使。若有犯者,还配本属。”
唐 韩愈 《论佛骨表》:“即位之初,即不许度人为僧尼道士。”
《资治通鉴·晋孝武帝太元十四年》:“又崇尚浮屠,穷奢极费,所亲暱者皆姏姆、僧尼。”
国语辞典
僧尼[ sēng ní ]
⒈ 泛指男性的出家人和女性的出家人。
引唐·韩愈〈论佛骨表〉:「即位之初,即不许度人为僧尼道士。」
英语(Buddhist) monks and nuns
德语buddhistische Mönche und Nonnen (S, Rel)
法语Sangha (bouddhisme)
相关词语
- ā sēng zhī jié阿僧秪劫
- sēng qí gǔ僧祇谷
- yù bǎn sēng玉板僧
- dàn guò sēng旦过僧
- fēn ní yùn dòng芬尼运动
- mò ní jiào末尼教
- hàn sēng汉僧
- sēng guǎn僧馆
- huǒ zhái sēng火宅僧
- fèng dào zhāi sēng奉道斋僧
- sēng yīng僧英
- sēng qí sù僧祇粟
- yàn mén sēng雁门僧
- mén sēng门僧
- sēng táng僧堂
- sēng dān僧单
- sēng lǜ僧律
- sēng qū僧佉
- xī ní gǎng qiáo悉尼港桥
- sēng jiā luó rén僧伽罗人
- mì tuó sēng密陀僧
- sēng zì僧字
- fān sēng番僧
- yǎ yáng sēng哑羊僧
- bái zú chán sēng白足禅僧
- sēng jí僧籍
- tū ní sī突尼斯
- nèi sēng内僧
- fàn sēng梵僧
- jì sēng míng寄僧名