词典森竦
森竦
词语解释
森竦[ sēn sǒng ]
⒈ 耸立,挺立。
⒉ 指因恐怖等而毛发耸立。
引证解释
⒈ 耸立,挺立。
引隋炀帝 《北乡古松诗》:“古松惟一树,森竦詎成林。”
唐 张鷟 《朝野佥载》卷一:“柯叶森竦,株根盘礴,与诸树不同。”
清 秦朝釪 《消寒诗话》五八:“欧公 秀眉凤目,高颧丰颐,风骨森竦非常。”
⒉ 指因恐怖等而毛发耸立。
引明 李昌祺 《月夜弹琴记》:“﹝ 乌斯道 ﹞乃捐俸构其堂於泮池之上,刻其影於碑石之阴,仍作文刊诸廡下,读者为之毛髮森竦,涕泗交颐,而节妇之名愈彰矣。”
《老残游记》第九回:“﹝ 子平 ﹞想起方才路上光景,不觉毛骨森竦,勃然色变。”
相关词语
- kǒng fán sēn孔繁森
- máo sēn gǔ lì毛森骨立
- gū sǒng孤竦
- sēn zhàng森仗
- qīng sēn sēn青森森
- sēn tǐng森挺
- kàng sǒng抗竦
- jīng sǒng惊竦
- máo gǔ sǒng rán毛骨竦然
- liè liè sēn sēn列列森森
- sēn xiù森秀
- fā sēn发森
- bù nǎn bù sǒng不戁不竦
- tū wù sēn yù突兀森郁
- qīn sǒng钦竦
- sēn yán bì lěi森严壁垒
- lěng sēn sēn冷森森
- jiàn jǐ sēn sēn剑戟森森
- qīng sǒng倾竦
- sēn liè森列
- huó sēn shā活森沙
- sēn bó森伯
- yún tún sēn lì云屯森立
- sēn lì森立
- qián sǒng虔竦
- sǒng jié竦杰
- léng sēn棱森
- qián xué sēn钱学森
- sēn luó bǎo diàn森罗宝殿
- shén sǒng xīn tì神竦心惕