词典山峰
山峰
词语解释
山峰[ shān fēng ]
⒈ 山的尖顶。
英peak;
国语辞典
山峰[ shān fēng ]
⒈ 山的顶端。
引唐·元稹〈开元观闲居酬吴士矩侍御三十韵〉:「松笠新偏翠,山峰远更尖。」
近山岳
反山谷
英语(mountain) peak
法语pic, sommet
相关词语
- yù shān guì玉山桂
- dǎo hǎi yí shān倒海移山
- zhěn shān bì jiāng枕山臂江
- qīng shān yī fà青山一发
- shān yǔ山雨
- dōng shān jī东山屐
- rén zhě lè shān仁者乐山
- qīng shān jiā青山家
- wán shān岏山
- shān bēi山杯
- bí shān鼻山
- ēn shān yì hǎi恩山义海
- xī shān rì bó西山日薄
- shān mù zì kòu山木自寇
- rú shān yā luǎn如山压卵
- shān lóng山龙
- bāo shān zū包山租
- xī shān fū西山夫
- shì shān méng hǎi誓山盟海
- mǎi shān guī wò买山归卧
- shān bēng dì tā山崩地塌
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- bǎo shān pó保山婆
- qióng shān hé琼山禾
- yán xī shān阎锡山
- yún shān yuē云山约
- pái shān dǎo xiá排山倒峡
- tī shān zhàn gǔ梯山栈谷
- zhòng shān jùn lǐng重山峻岭
- fá shān伐山