词典伤辞
伤辞
词语解释
伤辞[ shāng cí ]
⒈ 古时为相识者死亡而作的哀辞。
引证解释
⒈ 古时为相识者死亡而作的哀辞。
引《礼记·曲礼上》“知生者弔,知死者伤” 唐 孔颖达 疏:“若存之与亡并识,则遣设弔辞、伤辞兼行。若但识生而不识亡,则唯遣设弔辞,而无伤辞。若但识亡,唯施伤辞,而无弔辞也。”
章炳麟 《国故论衡·正赍送》:“古者弔有伤辞,謚有誄,祭有颂,其餘皆祷祝之辞,非箸竹帛者也。”
相关词语
- kōng yán xū cí空言虚辞
- jìn cí进辞
- hào cí号辞
- bù móu tóng cí不谋同辞
- chù mù shāng xīn触目伤心
- kuā cí姱辞
- sǐ shāng xiāng jí死伤相藉
- shāng liǎn伤脸
- shāng shé伤折
- shāng āi伤哀
- shāng fù伤负
- chū cí出辞
- jué miào hǎo cí絶妙好辞
- lǐ cí俚辞
- zhèng zhòng qí cí郑重其辞
- duō xīn shāng gǎn多心伤感
- nòng cí弄辞
- fàn cí泛辞
- duān cí端辞
- mán cí谩辞
- kǔ cí苦辞
- dǒu cí斗辞
- dá cí答辞
- kòu cí叩辞
- cí bù yì dài辞不意逮
- jī cí激辞
- sú bù shāng yǎ俗不伤雅
- yōu néng shāng rén忧能伤人
- cí qíng辞情
- bù lù cí sè不露辞色