词典山纪
山纪
词语解释
山纪[ shān jì ]
⒈ 山麓。
引证解释
⒈ 山麓。
引明 陈子龙 《过天台望赤城》诗:“缓步升山纪,驱车降木杪。”
按,《诗·秦风·终南》“有纪有堂” 毛 传:“纪,基也。”
相关词语
- yù shān guì玉山桂
- dǎo hǎi yí shān倒海移山
- zhěn shān bì jiāng枕山臂江
- qīng shān yī fà青山一发
- shān yǔ山雨
- cún jì存纪
- dōng shān jī东山屐
- rén zhě lè shān仁者乐山
- qīng shān jiā青山家
- wán shān岏山
- shān bēi山杯
- bí shān鼻山
- ēn shān yì hǎi恩山义海
- xī shān rì bó西山日薄
- lǐ jì理纪
- shān mù zì kòu山木自寇
- rú shān yā luǎn如山压卵
- jì xiàn纪限
- shān lóng山龙
- bāo shān zū包山租
- xī shān fū西山夫
- shì shān méng hǎi誓山盟海
- mǎi shān guī wò买山归卧
- shān bēng dì tā山崩地塌
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- jì gāng dì纪纲地
- bǎo shān pó保山婆
- qióng shān hé琼山禾
- yán xī shān阎锡山
- yún shān yuē云山约