词典射孔
射孔
词语解释
射孔[ shè kǒng ]
⒈ 穿孔的动作或过程。
英perforation;
相关词语
- kǒng fán sēn孔繁森
- shè sù射宿
- kǒng zūn孔罇
- kǒng xí bù nuǎn孔席不暖
- shè liáng射粮
- kǒng wéi孔帷
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- àn shè dì tú暗射地图
- kǒng sī zhōu qíng孔思周情
- bǎi kǒng qiān chuāng百孔千创
- kǒng xià孔罅
- shè tiē射贴
- kǒng zēng孔曾
- kǒng yóu孔猷
- liù àn kǒng mù六案孔目
- dān kǒng mù单孔目
- wǎn nǔ zì shè挽弩自射
- rì shè日射
- sān máo qī kǒng三毛七孔
- nì zǒu páng shè逆走旁射
- kǒng shì孔释
- wǔ shè五射
- kǒng qún孔羣
- bí kǒng liáo tiān鼻孔辽天
- qī kǒng shēng yān七孔生烟
- jǐn píng shè què锦屏射雀
- dà qì fú shè大气辐射
- kǒng xí mò tū孔席墨突
- kǒng shèng rén孔圣人
- kǒng cuì孔瘁