词典牲畜
牲畜
词语解释
牲畜[ shēng chù ]
⒈ 为某种用途所饲养的家畜;尤指菜畜、奶牛和役畜。
英livestock; domesticated animal;
引证解释
⒈ 三牲六畜的省称。古时指牛、羊、猪为三牲,而六畜则包括马、牛、羊、鸡、犬、猪。后泛指人类饲养的兽禽类。
引冰心 《寄小读者》二二:“近山一带的居民,并未曾受红人之侵迫,只在此数十年中不能牧养牲畜,牛羊死亡相继。”
赵树理 《表明态度》:“全村人口没有一口损失,可惜把牲畜藏在另一个山洼里,被敌人发现,完全给拉走了。”
国语辞典
牲畜[ shēng chù ]
⒈ 供人饲养的马、牛、羊、猪等动物的总称。
近牲口
英语domesticated animals, livestock
德语Vieh, Nutztiere
法语bétail
相关词语
- quán shēng全牲
- bāo chù包畜
- póu chù裒畜
- yǎng shì fǔ xù仰事俯畜
- jiān shōu bìng chù兼收并畜
- shēng yù牲玉
- ér chù儿畜
- tián chù田畜
- dì shēng帝牲
- zì liú chù自留畜
- shàng shēng上牲
- shén shēng神牲
- sī chù私畜
- zhǒng gōng chù种公畜
- jiān chù兼畜
- chù ài畜爱
- mǎ shēng马牲
- jiān bāo bìng chù兼包并畜
- sù chù素畜
- niú shēng牛牲
- nì shēng逆牲
- fǔ chù抚畜
- chù yì畜义
- róng chù容畜
- chù wù畜物
- tǔ chù土畜
- shǐ chù豕畜
- huǒ chù火畜
- jiā shēng嘉牲
- miào shēng庙牲