词典盛冬
盛冬
词语解释
盛冬[ shèng dōng ]
⒈ 隆冬,严冬。
引证解释
⒈ 隆冬,严冬。
引《汉书·李寻传》:“盛冬雷电,潜龙为孽。”
晋 干宝 《搜神记》卷十一:“王延 性至孝,继母 卜氏 尝盛冬思生鱼,勅 延 求而不获,杖之流血。”
清 褚人穫 《坚瓠馀集·担生》:“时盛冬寒甚,生谓蛇藏不出,遂过大泽。”
国语辞典
盛冬[ shèng dōng ]
⒈ 冬天最冷的时候。指阴历十二月。
例如:「时值盛冬,天寒岁暮。」
相关词语
- jiàn shèng僭盛
- mǎ gé shèng shī马革盛尸
- shèng jí yī shí盛极一时
- dōng zhù冬住
- fáng shèng防盛
- fáng dōng防冬
- mài mén dōng麦门冬
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- bèi shèng备盛
- kè dōng客冬
- wú dōng lì xià无冬历夏
- dōng gǔ冬鼓
- měng shèng猛盛
- shèng cái盛才
- shèng liú盛流
- běn shèng mò róng本盛末荣
- rì zēng yuè shèng日增月盛
- rì xīn yuè shèng日新月盛
- shèng jūn盛君
- shèng yán bì sàn盛筵必散
- háo shèng豪盛
- shèng zuò盛作
- wú jiān dōng xià无间冬夏
- shèng yán yì sàn盛筵易散
- shèng zhǐ盛指
- róng shèng容盛
- shèng zú盛族
- fēng gōng shèng liè丰功盛烈
- shèng tuī盛推
- shèng yǎng盛养