词典申令
申令
词语解释
申令[ shēn lìng ]
⒈ 号令。
例申令全军。
英order;
引证解释
⒈ 号令。
引《史记·孙子吴起列传》:“孙子 曰:‘约束不明,申令不熟,将之罪也。’”
⒉ 发布命令;下令。
引汉 严遵 《道德指归论·用兵》:“发号申令,效以信诚,先服者赏,后服者伤。”
《南史·樊毅传》:“击鼓申令,众乃定焉。”
毛泽东 《向国民党的十点要求》:“政府宜速申令全国,保护青年,取消 西安 附近之集中营,严禁各地侮辱青年之暴举。”
国语辞典
申令[ shēn lìng ]
⒈ 命令、号令。
引《史记·卷六五·孙子吴起传》:「约束不明,申令不熟,将之罪也。」
⒉ 下命令。
引《南史·卷六七·樊毅传》:「击鼓申令,众乃定焉。」
英语an order, a command
相关词语
- shēn shéng申绳
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- màn lìng慢令
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- lìng sì令似
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- fēi shēn飞申
- qǐ lìng起令
- shēn hǎo申好
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令
- chái sāng lìng柴桑令
- jìng yán lìng sè静言令色
- chāi zì lìng拆字令
- zhì lìng治令
- shēn zhèng申证
- lǜ gēng lìng率更令
- nòng lìng弄令
- líng wén jiā yù令闻嘉誉
- bèi líng背令
- gū líng孤令
- shèng lìng圣令
- wáng xiàn lìng王县令