词典适丁
适丁
词语解释
适丁[ shì dīng ]
⒈ 适逢,恰遇。
引证解释
⒈ 适逢,恰遇。
引唐 韩愈 《原鬼》:“故其作而接於民也无恆,故有动於民而为祸,亦有动於民而为福,亦有动於民而莫之为祸福,适丁民之有是时也,作《原鬼》。”
宋 范成大 《河豚叹》诗:“生死有定数,断命乌可续。适丁是时者,未易一理局。”
宋 范成大 《古风上知府秘书》之一:“时哉适丁是,邂逅真良图。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- shì jū qí fǎn适居其反
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dīng qiáng丁强
- xiàng xīn shì yì像心适意
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- qiē shì切适
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- lì shì利适
- shì xīn yú mù适心娱目
- shì dāng qí chōng适当其冲
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- shì guǎn shòu càn适馆授粲
- běn shì本适
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- èr shì二适
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- shì xìng rèn qíng适性任情