词典矢夫
矢夫
词语解释
矢夫[ shǐ fū ]
⒈ 正直之臣。
引证解释
⒈ 正直之臣。
引汉 扬雄 《太玄·羡》:“大虚既邪,或直之,或翼之,得矢夫。测曰:虚邪矢夫,得贤臣也。”
范望 注:“矢,正也。”
相关词语
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- shǐ sǐ wú èr矢死无贰
- jí fū籍夫
- shí fū zhī zhuī十夫楺椎
- lù jīn fū rén露筋夫人
- méng fū蒙夫
- shǐ xià rú yǔ矢下如雨
- miǎn fū qián免夫钱
- xī shān fū西山夫
- shàng yuán fū rén上元夫人
- tún fū屯夫
- xiāng fū乡夫
- chuán fū qǔ船夫曲
- shí fū ráo zhuī十夫桡椎
- fū lì夫力
- fū diào夫调
- xìng fū幸夫
- xuán yuán dài fū玄元大夫
- pǐ fū shù fù匹夫庶妇
- guàn fū mà zuò灌夫骂坐
- shǐ sǐ bù èr矢死不二
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- gōu yì fū rén钩翼夫人
- tān fū xùn lì贪夫徇利
- shǐ zhì juān qū矢志捐躯
- pǐ fū fàn fù匹夫贩妇
- fū fù qī dài夫负妻戴
- wǎng fèi gōng fū枉费工夫
- zhì zhèng dài fū致政大夫
- chē jiǎo fū车脚夫