词典时品
时品
词语解释
时品[ shí pǐn ]
⒈ 当令的食品。
引证解释
⒈ 当令的食品。
引清 潘荣陛 《帝京岁时纪胜·二月·时品》:“﹝火焰赤根菜﹞同金鉤虾米以麪包合,烙而食之,乃仲春之时品也。”
相关词语
- jīn sān pǐn金三品
- rú pǐn儒品
- wéi shí jué sú违时绝俗
- shí tún时屯
- bān pǐn班品
- shēn bù yù shí身不遇时
- shí èr shí màn十二时慢
- sì shí wǔ四时舞
- yǒu jī shí pǐn有机食品
- pǐn héng品衡
- hè hè shí míng赫赫时名
- pǐn jìn品进
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- jìng shòu rén shí敬授人时
- shèng jí yī shí盛极一时
- bù shī shí jī不失时机
- pǐn tǐ品体
- shí shū fēng yì时殊风异
- dài shì chéng shí待势乘时
- pǐn lì品例
- qiān suì yī shí千岁一时
- zī pǐn资品
- miù pǐn谬品
- tiáo xián pǐn zhú调弦品竹
- shí zú时卒
- dié shí xiǎng迭时饷
- jīng shí惊时
- shí yì shì shū时异事殊
- tōng shí dá wù通时达务
- shí yí shì gǎi时移世改