词典室堂
室堂
词语解释
室堂[ shì táng ]
⒈ 居住的房舍。古时堂在前,室在后。
引证解释
⒈ 居住的房舍。古时堂在前,室在后。
引《荀子·不苟》:“操弥约而事弥大。五寸之矩,尽天下之方也。故君子不下室堂而海内之情举积此者,则操术然也。”
《礼记·内则》:“鸡初鸣,咸盥漱,衣服,歛枕簟,洒扫室堂。”
《史记·秦始皇本纪》:“四月, 二世 还至 咸阳,曰:‘先帝为 咸阳 朝廷小,故营 阿房宫。为室堂未就,会上崩,罢其作者,復土 酈山。’”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- qì táng zhàng弃堂帐
- fǎ shì法室
- lí táng离堂
- ruò shì弱室
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- chuān shì川室
- shì kè室客
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- mì shì秘室
- nán shì nǚ jiā男室女家
- wài táng外堂
- chóu shì筹室
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- yǒu shì有室
- bǐng táng禀堂
- rù shì cāo gē入室操戈
- chūn tíng xuān shì椿庭萱室
- shì rén jiāo zhé室人交谪
- jì niàn táng纪念堂
- liáng shì凉室
- jiōng shì扃室
- mù shì牧室
- chōng shì冲室
- shì bù chóng tán室不崇坛
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- yǐng shì影室