词典衰残
衰残
词语解释
衰残[ shuāi cán ]
⒈ 残败。
例春事衰残。
英decline;
引证解释
⒈ 犹衰老。
引《敦煌曲子词·十二时·普劝四众依教修行》:“孕者生,寿者夭,壮者衰残小者老。”
宋 苏轼 《杭州谢执政启》:“湖山如旧,鱼鸟亦怪其衰残;争讼稍稀,吏民习知其迟钝。”
清 方苞 《教忠祠祭田条目序》:“自忖不得復见先人之坟墓,安知衰残之躯延至八十,亲见宗祠祭田之粗具哉!”
郭沫若 《蒲剑集·青年哟人类的春天》:“在这儿,精神的力量,的确是可以克服肉体的衰残。”
⒉ 指衰老的人。
引唐 方干 《赠五牙山人洗修白》诗:“篋里生尘是閒药,外沾犹可救衰残。”
清 方文 《施粥行赠曹二梁父》:“慨然命浮屠,炊粥救衰残。”
⒊ 枯萎残落。
引宋 林逋 《西湖孤山寺后舟中写望》诗:“拂拂烟云初淡荡,萧萧芦苇半衰残。”
相关词语
- gǔ shuāi lì jìn鼓衰力尽
- cái bó zhì shuāi材薄质衰
- cán juàn残卷
- cán bì残弊
- jìn shuāi寖衰
- shèng fù cán gāo剩馥残膏
- sè shuāi ài qǐn色衰爱寝
- cán gēng lěng fàn残羹冷饭
- cán shān shèng shuǐ残山剩水
- cán chūn残春
- cán shuì残税
- cán pán lěng zhì残槃冷炙
- shuāi è衰恶
- shēng róng sǐ shuāi生荣死衰
- cán zū残租
- cán bāo残剥
- qū cán驱残
- cán huāng残荒
- cán sī duàn hún残丝断魂
- shuāi lǎn衰孄
- cán yí残夷
- ài fà shuāi róng艾发衰容
- shuāi zhàng衰杖
- cán bào bù rén残暴不仁
- cán xī残息
- shuāi tiáo衰条
- shuāi luàn衰乱
- cán yāo残夭
- fēng jǐ shǒu cán封己守残
- dì shuāi递衰