词典爽籁
爽籁
词语解释
爽籁[ shuǎng lài ]
⒈ 参差不齐的箫管声。一说清风激物之声。
⒉ 指箫管一类的乐器。
⒊ 指清风。
引证解释
⒈ 参差不齐的箫管声。一说清风激物之声。
引《文选·殷仲文<南州桓公九井作>诗》:“爽籟警幽律,哀壑叩虚牝。”
李善 注:“《尔雅》曰:‘爽,差也。’簫管非一,故言爽焉……夫簫管参差,宫商异律,故有长短高下,万殊之声。”
刘良 注:“爽,清也。籟,风激物之声也。”
唐 王勃 《滕王阁序》:“爽籟发而清风生,纤歌凝而白云遏。”
⒉ 指箫管一类的乐器。
引明 杨慎 《涪江泛舟》诗:“爽籟金悬奏,遥峯翠积氛。”
⒊ 指清风。
引宋 苏舜钦 《依韵和伯镇中秋见月九日遇雨之作》:“最怜小雨洒疎竹,爽籟颯颯吹醉顋。”
相关词语
- qún shuǎng羣爽
- shuǎng hào爽号
- kǎi shuǎng闿爽
- shuǎng liè爽烈
- xiān háo wú shuǎng纤毫无爽
- shuǎng kǎi爽恺
- shuǎng xìn爽信
- chōng shuǎng冲爽
- shuǎng liàng爽亮
- shuǎng liàn爽练
- shuǎng dāng爽当
- bù shuǎng lèi shǔ不爽累黍
- shuǎng wèi爽味
- shuǎng xīn huō mù爽心豁目
- lài yú籁竽
- xuě shuǎng zǐ雪爽子
- qiān lài千籁
- líng shuǎng灵爽
- kǒu shuǎng口爽
- jiàn shuǎng健爽
- hán lài寒籁
- sǎ shuǎng洒爽
- huá shuǎng滑爽
- shuǎng shāng爽伤
- jìng shuǎng竞爽
- cháo shuǎng朝爽
- duān shuǎng端爽
- bào yìng bù shuǎng报应不爽
- duàn lài断籁
- kàng shuǎng伉爽