词典霜晴
霜晴
词语解释
霜晴[ shuāng qíng ]
⒈ 霜后的晴天。
引证解释
⒈ 霜后的晴天。
引五代 王定保 《唐摭言·韦庄奏请追赠不及第人近代者》:“风下霜晴,寒鐘自声;发为子文,鏗鏘杳清。”
宋 王千秋 《贺新郎·石城吊古》词:“弔古城东去。正高秋,霜晴木落,路通洲渚。”
元 方回 《王千三岭》诗:“霜晴村落全如画,一见都忘上岭难。”
相关词语
- qíng hào晴昊
- shuāng cǎi霜采
- líng shuāng陵霜
- shuāng gāo霜高
- liù yuè shuāng六月霜
- mù yǔ jīng shuāng沐雨经霜
- shuāng gē霜歌
- shuāng shōu霜收
- shuāng bǐ霜鞞
- shuāng yě霜野
- shuāng zhū霜朱
- shuāng yíng霜营
- shuāng sàn霜散
- shuāng lù gǎn霜露感
- shuāng chóng霜虫
- shuāng guǎn霜管
- shuāng duò霜鵽
- shuāng zuì霜醉
- shuāng gài霜盖
- shuāng lòu霜漏
- shuāng diàn霜电
- shuāng zhào霜照
- shuāng pí霜皮
- shuāng fēn霜分
- què shuāng却霜
- shuāng gēn霜根
- shuāng gǔ霜谷
- de shuāng yīng得霜鹰
- qíng bō晴波
- huà lóng diǎn jīng画龙点晴