词典霜桐
霜桐
词语解释
霜桐[ shuāng tóng ]
⒈ 即梧桐。梧桐皮白,故称。
引证解释
⒈ 即梧桐。梧桐皮白,故称。参阅 明 李时珍 《本草纲目·木二·梧桐》。
引宋 张耒 《冬夜》诗:“霜桐占堦影,风叶绕廊声。”
相关词语
- shuāng cǎi霜采
- líng shuāng陵霜
- shuāng gāo霜高
- liù yuè shuāng六月霜
- mù yǔ jīng shuāng沐雨经霜
- shuāng gē霜歌
- shuāng shōu霜收
- shuāng bǐ霜鞞
- shuāng yě霜野
- shuāng zhū霜朱
- shuāng yíng霜营
- shuāng sàn霜散
- shuāng lù gǎn霜露感
- shuāng chóng霜虫
- shuāng guǎn霜管
- shuāng duò霜鵽
- shuāng zuì霜醉
- shuāng gài霜盖
- shuāng lòu霜漏
- shuāng diàn霜电
- shuāng zhào霜照
- shuāng pí霜皮
- shuāng fēn霜分
- què shuāng却霜
- shuāng gēn霜根
- shuāng gǔ霜谷
- de shuāng yīng得霜鹰
- tóng huá bù桐华布
- wǔ yuè fēi shuāng五月飞霜
- tóng yè zhī xìn桐叶之信