词典爽味
爽味
词语解释
爽味[ shuǎng wèi ]
⒈ 清爽的味道。
引证解释
⒈ 清爽的味道。
引晋 支遁 《述怀》诗之二:“膏腴无爽味,婉孌非雅絃。”
唐 贾岛 《黄子陂上韩吏部》诗:“疎衣蕉缕细,爽味茗芽新。”
相关词语
- qún shuǎng羣爽
- bù èr wèi不二味
- shuǎng hào爽号
- shuǐ wèi水味
- shí bù zhōng wèi食不终味
- kǎi shuǎng闿爽
- shuǎng liè爽烈
- xiān háo wú shuǎng纤毫无爽
- shuǎng kǎi爽恺
- shuǎng xìn爽信
- gāo wèi高味
- le wèi了味
- dú wèi毒味
- bú shì wèi ér不是味儿
- chōng shuǎng冲爽
- shuǎng liàng爽亮
- suǒ rán guǎ wèi索然寡味
- shuǎng liàn爽练
- cí wèi辞味
- jiāng wèi江味
- pǎo wèi跑味
- shuǎng dāng爽当
- shí bù jiān wèi食不兼味
- dǐng wèi鼎味
- jí wèi疾味
- líng wèi灵味
- lán wèi兰味
- bù shuǎng lèi shǔ不爽累黍
- tiān wèi天味
- sì wèi mù四味木