词典树顶
树顶
词语解释
树顶[ shù dǐng ]
⒈ 树木的最顶部。
英treetop;
引证解释
⒈ 树的顶端。
引南朝 梁 沉约 《宿东园》诗:“树顶鸣风飇,草根积霜露。”
相关词语
- shù lèi树类
- dǐng shǒu顶首
- dǐng zhēn xù má顶真续麻
- jué dǐng絶顶
- dǐng dài顶代
- shù yì树异
- shù tiáo树条
- shù yǎng树养
- xìng shù tán杏树坛
- fá shù xiāo jì伐树削迹
- wén zhāng shù文章树
- dǐng dā zǐ顶搭子
- dǐng tóng顶橦
- shù cǎi树彩
- miàn yōng shù面雍树
- páng bǐ shù鳑魮树
- dǐng mén gǔ顶门骨
- shù yuán lì dí树元立嫡
- gāo zì biāo shù高自标树
- dǐng fā顶发
- bá shù sōu gēn拔树搜根
- xiā róu dān shù虾蝚丹树
- dǐng lǐ cí yún顶礼慈云
- là shù蜡树
- dǐng zhǒng juān mí顶踵捐糜
- páo shù sōu gēn刨树搜根
- dǐng diān顶颠
- dǐng bài顶拜
- zì shù yī zhì自树一帜
- dǐng zòu顶奏