词典疏缓
疏缓
词语解释
疏缓[ shū huǎn ]
⒈ 亦作“?缓”。
⒉ 懒散迟钝。
⒊ 宽松;宽和。
引证解释
⒈ 懒散迟钝。
引晋 葛洪 《抱朴子·百里》:“或有闇塞退憒而庶事乱者矣,或有潦倒疏缓而致弛坏者矣。”
《北齐书·王晞传》:“且性实疏缓,不堪时务。”
⒉ 宽松;宽和。
相关词语
- juān shū蠲疏
- shū sàng疏丧
- kuān shū宽疏
- jiāo shū tǔ chéng交疏吐诚
- cái shū dé bó才疏德薄
- guì shū贵疏
- shū kuài疏快
- róu huǎn柔缓
- nǐ shū拟疏
- shàng dé huǎn xíng尚德缓刑
- liáo huǎn辽缓
- níng huǎn凝缓
- shū jué疏絶
- guǒ shū果疏
- yí huǎn jiù jí移缓就急
- huǎn liú缓留
- shí mì sì shū实密似疏
- mù yuán shū募缘疏
- shū àn疏闇
- cū shū觕疏
- dào shū道疏
- shū méi lǎng mù疏眉朗目
- shū zhì疏治
- huǎn jí xiāng jì缓急相济
- shū cái疏材
- qīng qiú huǎn pèi轻裘缓辔
- shū xì疏细
- jiǎn huǎn謇缓
- fēng shū封疏
- lì bó cái shū力薄才疏