词典水亭
水亭
词语解释
水亭[ shuǐ tíng ]
⒈ 临水的亭子。
引证解释
⒈ 临水的亭子。
引唐 杜审言 《夏日过郑七山斋》诗:“薜萝山逕入,荷芰水亭开。”
宋 欧阳修 《花赋》:“晚浦烟霞,水亭风日。”
清 高宗 《戊辰大明湖题》诗:“应接无暇有餘乐,水亭清雅陈笔砚。”
郭沫若 《瓶》诗之四:“我是凭倚在 孤山 的水亭,她是伫立在亭外的水滨。”
相关词语
- hǎi shuǐ dàn huà海水淡化
- shuǐ è水恶
- yī qīng rú shuǐ一清如水
- shuǐ hái huǒ guī水还火归
- sì tíng bā dàng四亭八当
- dēng gāo shuǐ登高水
- qiū tíng丘亭
- shuǐ hù水戽
- shū shuǐ zhī huān菽水之欢
- shuǐ dì pù水递铺
- shuǐ shí qīng huá水石清华
- dìng wǔ lán tíng定武兰亭
- shuǐ lù zá chén水陆杂陈
- shuǐ niú bīng水牛兵
- xiàn shuǐ涀水
- shuǐ zú水卒
- liú shuǐ shēng chǎn流水生产
- shuǐ jīng bāo水晶包
- shùn shuǐ xíng chuán顺水行船
- shuǐ wèi水味
- shuǐ wén zhàn水文站
- dòu huā shuǐ豆花水
- shuǐ huǒ kēng水火坑
- shēng cí shuǐ léi声磁水雷
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- shuǐ hóng水葓
- nòng shuǐ弄水
- huán lín bì shuǐ环林璧水
- liè tíng列亭
- shān jī yìng shuǐ山鸡映水