词典树稼
树稼
词语解释
树稼[ shù jià ]
⒈ 指农林作物。种植庄稼。即树介。
引证解释
⒈ 指农林作物。
引汉 王充 《论衡·率性》:“夫肥沃墝埆,土地之本性也。肥而沃者性美,树稼丰茂。”
⒉ 种植庄稼。
引《旧唐书·狄仁杰传》:“今不树稼,来岁必饥,役在其中,难以取给。”
⒊ 即树介。 《旧唐书·让皇帝宪传》:“﹝ 开元 ﹞二十九年冬,京城寒甚,凝霜封树,时学者以为《春秋》‘雨木冰’即此是,亦名树介,言其象介胄也。参见“树介”。
引宪 见而叹曰:‘此俗谓树稼者也。谚曰:树稼,达官怕。必有大臣当之,吾其死矣。’”
相关词语
- shù lèi树类
- dà zhuāng jià大庄稼
- shù yì树异
- shù tiáo树条
- zhuāng jià huó庄稼活
- shù yǎng树养
- xìng shù tán杏树坛
- fá shù xiāo jì伐树削迹
- wén zhāng shù文章树
- shù cǎi树彩
- miàn yōng shù面雍树
- páng bǐ shù鳑魮树
- shù yuán lì dí树元立嫡
- gāo zì biāo shù高自标树
- bá shù sōu gēn拔树搜根
- xiā róu dān shù虾蝚丹树
- là shù蜡树
- páo shù sōu gēn刨树搜根
- qiū zhuāng jià秋庄稼
- zì shù yī zhì自树一帜
- mǎ líng shū shù马陵书树
- shù chuàn ér树串儿
- shào bó shù召伯树
- fēng shù bēi风树悲
- tiě shù huā kāi铁树花开
- qí shù yuán祇树园
- xǐ shù铣树
- sī rén shù思人树
- fēn quán shù zhī酚醛树脂
- yīng xióng shù英雄树