词典书令
书令
词语解释
书令[ shū lìng ]
⒈ 文书,命令。
引证解释
⒈ 文书,命令。
引《晋书·儒林传·孔衍》:“﹝ 衍 ﹞避地 江 东, 元帝 引为安东参军,专掌记室。书令殷积,而 衍 每以称职见知。”
相关词语
- yǎng wū zhù shū仰屋着书
- chàng shū唱书
- chuán líng zhōng传令钟
- yuán shū元书
- shū fù wǔ chē书富五车
- cì gǔ dú shū刺股读书
- shū lìng淑令
- shū wěi书尾
- shū xiāng mén hù书香门户
- yì dìng shū议定书
- màn lìng慢令
- jīn shū tiě qì金书铁契
- wǔ sè shū五色书
- xiān shū yún zhuàn仙书云篆
- gān xiàn wén shū甘限文书
- nì lìng逆令
- jiàn liè shū谏猎书
- pú dié xiě shū蒲牒写书
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- qiè shū qián dì箧书潜递
- nèi shū shēng内书生
- fèi shū cháng tàn废书长叹
- wèi jiǎn shū畏简书
- lìn shū赁书
- lìng qǔ令曲
- kǎi shū lì楷书吏
- yù shū qián御书钱
- yǐn shū隐书
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令