词典书童
书童
词语解释
书童[ shū tóng ]
⒈ 旧时侍候主人及其子弟读书的未成年的仆人。
英boy attendant at school;
引证解释
⒈ 见“书僮”。
相关词语
- yǎng wū zhù shū仰屋着书
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- chàng shū唱书
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- yuán shū元书
- shū fù wǔ chē书富五车
- cì gǔ dú shū刺股读书
- shū wěi书尾
- shū xiāng mén hù书香门户
- yì dìng shū议定书
- gēng tóng耕童
- jīn shū tiě qì金书铁契
- wǔ sè shū五色书
- xiān shū yún zhuàn仙书云篆
- gān xiàn wén shū甘限文书
- jiàn liè shū谏猎书
- pú dié xiě shū蒲牒写书
- qiè shū qián dì箧书潜递
- nèi shū shēng内书生
- fèi shū cháng tàn废书长叹
- wèi jiǎn shū畏简书
- lìn shū赁书
- kǎi shū lì楷书吏
- yù shū qián御书钱
- yǐn shū隐书
- shū pù书铺
- shū běn qì书本气
- hù shū沪书
- shū liáng书粮
- què lǎo hái tóng却老还童