词典树芽
树芽
词语解释
树芽[ shù yá ]
⒈ 树木初生的嫩芽。
引证解释
⒈ 树木初生的嫩芽。
引元 方夔 《溪上》诗:“早麦熟随芹菜餉,晚茶香和树芽蒸。”
相关词语
- shù lèi树类
- shù yì树异
- shù tiáo树条
- shù yǎng树养
- xìng shù tán杏树坛
- fá shù xiāo jì伐树削迹
- wén zhāng shù文章树
- shù cǎi树彩
- miàn yōng shù面雍树
- páng bǐ shù鳑魮树
- shù yuán lì dí树元立嫡
- gāo zì biāo shù高自标树
- bá shù sōu gēn拔树搜根
- xiā róu dān shù虾蝚丹树
- là shù蜡树
- páo shù sōu gēn刨树搜根
- zì shù yī zhì自树一帜
- liǔ yá柳芽
- mǎ líng shū shù马陵书树
- shù chuàn ér树串儿
- shào bó shù召伯树
- niè yá孽芽
- fēng shù bēi风树悲
- líng yá灵芽
- nì yá逆芽
- tiě shù huā kāi铁树花开
- qí shù yuán祇树园
- xǐ shù铣树
- sī rén shù思人树
- fēn quán shù zhī酚醛树脂