词典松风耳
松风耳
词语解释
松风耳[ sōng fēng ěr ]
⒈ 谓贤士、隐者之耳。
引证解释
⒈ 谓贤士、隐者之耳。
引清 陈洪绶 《偶成》诗:“是非不入松风耳,花落花开只读书。”
相关词语
- chèn fēng zhuǎn péng趁风转篷
- fēng xiǎn zī jīn风险资金
- rè dú fēng热毒风
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- fēng xíng风形
- ěr lěng耳冷
- fēng huǒ xìng风火性
- jí yǔ bào fēng疾雨暴风
- fēng jī diàn hài风激电骇
- sōng fēng shí松风石
- fēng chéng huà xí风成化习
- zhuī fēng mì yǐng追风觅影
- fēng qīng yuè bái风清月白
- gōng ěr wàng sī公耳忘私
- lián fēng廉风
- ěr mù gǔ gōng耳目股肱
- tiè ěr fǔ shǒu帖耳俯首
- dōng fēng hán东风寒
- liè yè fēng裂叶风
- fēng zhāi风榸
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shěn ěr沈耳
- fēng tōng dào huì风通道会
- fēng gài风概
- dà fēng qǔ大风曲
- luàn sōng sōng乱松松
- tōng fēng shè bèi通风设备
- zuò làng xīng fēng作浪兴风
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- cóng fēng ér fú从风而服