词典松峤
松峤
词语解释
松峤[ sōng qiáo ]
⒈ 坟墓,坟地。峤,山岭。
引证解释
⒈ 坟墓,坟地。峤,山岭。
引《文选·王僧达<祭颜光禄文>》:“擥悲兰宇,屑涕松嶠。”
张铣 注:“松嶠,谓墓所也。”
相关词语
- sōng fēng shí松风石
- luàn sōng sōng乱松松
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- sōng bào松瀑
- sōng huā zhǐ松花纸
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞
- fēi sōng飞松
- sōng jié yóu松节油
- sōng shuǐ zhī yú松水之鱼
- liú sōng nián刘松年
- lóu sōng楼松
- jí sōng sōng急松松
- sōng biàn松变
- kǒu sōng口松
- hēi sōng shǐ zhě黑松使者
- yú lín sōng鱼鳞松
- sōng lú松鲈
- xiē lǐ xiē sōng歇里歇松
- jīn qián sōng金钱松
- kè bù róng sōng刻不容松
- qiān nián sōng千年松
- shòu tóng sōng qiáo寿同松乔
- zhēn sōng jìng bǎi贞松劲柏
- fén yú sōng qiū枌榆松楸
- sān liè sōng三鬣松
- sōng xiǎo松筱
- chǔ qiáo楚峤
- qiáo lù峤路
- qīng sōng zhái青松宅
- sōng fēng cāo松风操