词典诵味
诵味
词语解释
诵味[ sòng wèi ]
⒈ 吟诵玩味。
引证解释
⒈ 吟诵玩味。
引《晋书·文苑传·袁宏》:“宏 应声答曰:‘感不絶於余心,愬流风而独写。’ 珣 诵味久之,谓 滔 曰:‘当今文章之美,故当共推此生。’”
宋 李觏 《<礼论>序》:“予幼而好古,诵味经籍,窥测教志,然卒未能语其纲条,至于今兹年二十四,思之熟矣。”
宋 洪迈 《容斋续笔·汉官名》:“汉 官名既古雅,故书於史者,皆可诵味。”
国语辞典
诵味[ sòng wèi ]
⒈ 熟读玩味。
引《晋书·卷九二·文苑传·袁宏传》:「珣诵味久之,谓滔曰:『当今文章之美,故当共推此生。』」
相关词语
- chù mù chéng sòng触目成诵
- bù èr wèi不二味
- shuǐ wèi水味
- shí bù zhōng wèi食不终味
- gāo wèi高味
- le wèi了味
- dú wèi毒味
- sòng shù诵数
- bú shì wèi ér不是味儿
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- tú gē yì sòng涂歌邑诵
- suǒ rán guǎ wèi索然寡味
- cí wèi辞味
- jiāng wèi江味
- pǎo wèi跑味
- shí bù jiān wèi食不兼味
- sòng jiǎng诵讲
- dǐng wèi鼎味
- jí wèi疾味
- jiā chuán rén sòng家传人诵
- lǎng sòng shī朗诵诗
- fú sòng服诵
- líng wèi灵味
- xún sòng xí chuán循诵习传
- lán wèi兰味
- shuǎng wèi爽味
- jì sòng偈诵
- tiān wèi天味
- yú rén zhī sòng舆人之诵
- sì wèi mù四味木