词典泰侈
泰侈
词语解释
泰侈[ tài chǐ ]
⒈ 骄纵奢侈。
引证解释
⒈ 骄纵奢侈。
引《左传·襄公三十年》:“大人之忠俭者,从而与之;泰侈者,因而毙之。”
唐 柳宗元 《非<国语>上·聘鲁》:“泰侈之德恶矣,其死亡也有之矣。”
宋 司马光 《论修造札子》:“及转官酬赏,以塞泰侈之源,使天下皆知陛下去奢从俭,仁民爱物,不亦美乎。”
清 龚自珍 《西域置行省议》:“承 乾隆 六十载太平之盛,人心惯於泰侈,风俗习於游荡,京师其尤甚者。”
相关词语
- chǐ dòu侈斗
- làn chǐ滥侈
- chǐ yù侈欲
- dào chí tài ē倒持泰阿
- qióng tài穷泰
- tài shān zhī ān泰山之安
- yú chǐ cháng shì逾侈长饰
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- guī chǐ瑰侈
- chǐ yù侈豫
- shēn míng liǎng tài身名两泰
- chǐ fèi侈费
- hù chǐ怙侈
- qióng chǐ jí yù穷侈极欲
- diāo chǐ雕侈
- jiāo chǐ bào yì骄侈暴佚
- hóng máo tài dài鸿毛泰岱
- dǔ dìng tài shān笃定泰山
- hóng máo tài shān鸿毛泰山
- fù chǐ富侈
- chǐ lùn侈论
- tài hé tāng泰和汤
- chǐ yì侈溢
- shēn míng jù tài身名俱泰
- tài jí shēng pǐ泰极生否
- chǐ zhì侈质
- jiāo chǐ骄侈
- chǐ shēng侈声
- fán chǐ繁侈
- tài dōng xī泰东西