词典太憨生
太憨生
词语解释
太憨生[ tài hān shēng ]
⒈ 犹言太娇痴。生,语助词。
引证解释
⒈ 犹言太娇痴。生,语助词。
引唐 颜师古 《隋遗录》:“时 洛阳 进合蔕迎輦花……帝命 寳儿 持之,号曰司花女,时詔 虞世南 草《征辽指挥德音敕》于帝侧, 寳儿 注视久之,帝谓 世南 曰:‘昔传 飞燕 可掌上舞,朕常谓儒生饰于文字,岂人能若是乎,及今得 寳儿,方昭前事,然多憨态,今注目于卿,卿才人,可便嘲之。’ 世南 应詔为絶句曰:‘学画鸦黄半未成,垂肩嚲袖太憨生,缘憨却得君王惜,长把花枝傍輦行。’”
清 蒲松龄 《聊斋志异·婴宁》:“但闻室中吃吃,皆 婴寧 笑声,母曰:‘此女亦太憨生。’”
国语辞典
太憨生[ tài hān shēng ]
⒈ 生,语助词,无义。太憨生是唐人语,形容娇痴的样子。
引唐·虞世南〈应诏嘲司花女〉诗:「学画鸦黄半未成,垂肩亸袖太憨生。」
《聊斋志异·卷二·婴宁》:「但闻室中吃吃皆婴宁笑声。母曰:『此女亦太憨生!』」
相关词语
- péng wū shēng huī蓬屋生辉
- shēng xiāng xiè生香屧
- táng tài zōng唐太宗
- huǒ shēng lián火生莲
- pǔ jì qún shēng普济群生
- mín shēng tú tàn民生涂炭
- cì shēng赐生
- sān shēng dù mù三生杜牧
- chī tài píng fàn吃太平饭
- zhāo shēng xī sǐ朝生夕死
- lè jí shēng āi乐极生哀
- wú shēng guǒ无生果
- tān ěr sāng shēng贪饵丧生
- bù zhì shēng chǎn不治生产
- liú shuǐ shēng chǎn流水生产
- hào shēng zhī dé好生之德
- shēng yǎn生眼
- shēng jiàng生降
- liàn shēng wù sǐ恋生恶死
- ēn shèn yuàn shēng恩甚怨生
- shòu guāng xiān shēng寿光先生
- shēng dòng huó pō生动活泼
- nèi shū shēng内书生
- sǐ shēng wèi bǔ死生未卜
- shēng quán生全
- shēng chén bā zì生辰八字
- rěn gòu tōu shēng忍垢偷生
- xiǎo mén shēng小门生
- wàng shēng shě sǐ忘生舍死
- sì shēng四生