词典堂牒
堂牒
词语解释
堂牒[ táng dié ]
⒈ 唐·宋时宰相签押下达的文书。
引证解释
⒈ 唐 宋 时宰相签押下达的文书。
引《新五代史·闽世家·王审知》:“﹝ 闽主 王昶 ﹞又遣医人 陈究 以空名堂牒卖官。”
《续资治通鉴·宋神宗熙宁二年》:“前代中书用堂牒,乃权臣假此为威福。 太祖 时以堂牒重于敕命,遂削去之。今復用札子,何异堂牒。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- jīn dié禁牒
- qì táng zhàng弃堂帐
- dié chéng牒呈
- lí táng离堂
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- pú dié xiě shū蒲牒写书
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- wài táng外堂
- bǐng táng禀堂
- dié yòng牒用
- jì niàn táng纪念堂
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- dié yún牒云
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒
- zhōng shū táng中书堂
- nǚ péi táng女陪堂
- táng tóu hé shàng堂头和尚
- táng sī堂司
- yán gōng táng盐公堂
- lǜ yě táng緑野堂
- táng chú堂除
- xiàng gōng táng zǐ相公堂子
- yǎng táng养堂