词典糖果
糖果
词语解释
糖果[ táng guǒ ]
⒈ 以砂糖、葡萄糖或饴糖为主要原料,也可同时加入油脂、乳制品、胶体、果仁、香料、食用色素等制成的一种甜味食品,由于原料与加工方法不同,品种极多。
英sweet; sweetmeat; candy; bonbon;
引证解释
⒈ 用食糖或饴糖为主要原料,加入油脂、乳制品、果仁、香料等制成的食品。
引《孽海花》第三十回:“桌上摆着一盘精巧糖果,一双 康熙 五彩的茶缸。”
冰心 《去国·最后的安息》:“每天出去的时候,必是带些饼干糖果,或是自己玩过的东西,送给 翠儿。”
国语辞典
糖果[ táng guǒ ]
⒈ 用糖及其他材料制成的食品。因选用材料与加工过程不同,种类极多。如软糖、牛奶糖、巧克力糖、绵绵糖等皆称为「糖果」。
英语candy, CL:粒[li4]
德语Bonbon (S, Ess), Konfekt (S, Ess), Süßigkeit (S, Ess), Zucker (S), Zuckerbonbon (S, Ess)
法语bonbon
相关词语
- wú shēng guǒ无生果
- là táng rén蜡糖人
- shōu yīn jié guǒ收因结果
- fán guǒ繁果
- qiáng guǒ强果
- lǎn táng榄糖
- lái yīn qù guǒ来因去果
- zhū guǒ朱果
- sì guǒ四果
- dīng guǒ pán钉果盘
- guǒ shū果疏
- kàn guǒ看果
- gāo xuè táng高血糖
- fū guǒ肤果
- xiōng guǒ凶果
- gān guǒ甘果
- shèng guǒ圣果
- tiáo táng ér条糖儿
- yǒng měng guǒ gǎn勇猛果敢
- rén xīn guǒ人心果
- zhāng guǒ lǎo张果老
- líng guǒ灵果
- zào yīn jié guǒ造因结果
- ràng guǒ让果
- yī jiǎo guǒ一搅果
- jìn guǒ劲果
- guǒ xiàn ér果馅儿
- wén lín guǒ文林果
- guǒ ruì果鋭
- cǎo guǒ草果