词典堂老
堂老
词语解释
堂老[ táng lǎo ]
⒈ 唐宰相治事之所为政事堂,亦称中书堂,故宰相彼此尊称为堂老。谓母亲。见清·翟灏《通俗编·称谓》。
引证解释
⒈ 唐 宰相治事之所为政事堂,亦称中书堂,故宰相彼此尊称为堂老。
引唐 李肇 《唐国史补》卷下:“宰相相呼为元老,或曰堂老。”
宋 洪迈 《容斋四笔·官称别名》:“太子庶子为宫相,宰相呼为堂老,两省相呼为阁老。”
⒉ 谓母亲。见 清 翟灏 《通俗编·称谓》。
国语辞典
堂老[ táng lǎo ]
⒈ 唐代宰相彼此间的尊称。
⒉ 称谓。指母亲。
相关词语
- jìng lǎo xù pín敬老恤贫
- yù táng tǐ玉堂体
- diào huáng lǎo钓璜老
- bà lǎo罢老
- lǎo jiàn老寋
- lǎo yè rén老业人
- yǎng lǎo mǎ养老马
- qì táng zhàng弃堂帐
- yí lí gù lǎo遗黎故老
- lǎo xíng zūn老行尊
- lǎo jià老驾
- lí táng离堂
- lǎo gǔ wán diàn老古玩店
- zhí tóu lǎo hǔ直头老虎
- jiǔ guàn lǎo chéng久惯老诚
- dōu lǎo dǐ兜老底
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- yuè xià lǎo月下老
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- gào lǎo zài jiā告老在家
- guò táng wū过堂屋
- lǎo hǔ pì gǔ老虎屁股
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- táng fēng堂封
- lǎo mào老貌
- shī lǎo bīng pò师老兵破
- wài táng外堂
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- què lǎo hái tóng却老还童