词典唐僧
唐僧
词语解释
唐僧[ táng sēng ]
⒈ 玄奘的俗称。
引证解释
⒈ 玄奘 的俗称。 唐 代著名高僧,民间传说及《西游记》等文学作品中称“唐僧”。参见“唐僧取经”。
相关词语
- wǎn táng tǐ晩唐体
- ná táng拿唐
- ā sēng zhī jié阿僧秪劫
- táng tài zōng唐太宗
- sēng qí gǔ僧祇谷
- nán táng èr líng南唐二陵
- yù bǎn sēng玉板僧
- dàn guò sēng旦过僧
- gāo táng guān高唐观
- hàn sēng汉僧
- kè huà táng tū刻画唐突
- táng chāng pú唐菖蒲
- sēng guǎn僧馆
- huǒ zhái sēng火宅僧
- fèng dào zhāi sēng奉道斋僧
- páng táng旁唐
- sēng yīng僧英
- sēng qí sù僧祇粟
- yàn mén sēng雁门僧
- mén sēng门僧
- táng gǔ tè唐古特
- sēng táng僧堂
- táng sān cǎi唐三彩
- sēng dān僧单
- sēng lǜ僧律
- sēng qū僧佉
- sēng jiā luó rén僧伽罗人
- mì tuó sēng密陀僧
- sēng zì僧字
- fān sēng番僧