词典堂室
堂室
词语解释
堂室[ táng shì ]
⒈ 厅堂和内室。
⒉ 指母与妻。
引证解释
⒈ 厅堂和内室。
引《论语·先进》:“由 也升堂矣,未入於室也。”
皇侃 疏:“窗、户之外曰堂,窗、户之内曰室。”
《礼记·仲尼燕居》:“室而无奥阼,则乱於堂室也。”
《后汉书·桥玄传》:“操 以幼年,逮升堂室,特以顽质,见纳君子。”
清 顾炎武 《郡县论六》:“譬之有窖金焉,发於五达之衢,则市人聚而争之,发於堂室之内,则唯主人有之,门外者不得而争之。”
⒉ 指母与妻。
引《文选·陆机<赴洛>诗之一》:“感物恋堂室,离思一何深。”
刘良 注:“堂谓母,室谓妻。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- qì táng zhàng弃堂帐
- fǎ shì法室
- lí táng离堂
- ruò shì弱室
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- chuān shì川室
- shì kè室客
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- mì shì秘室
- nán shì nǚ jiā男室女家
- wài táng外堂
- chóu shì筹室
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- yǒu shì有室
- bǐng táng禀堂
- rù shì cāo gē入室操戈
- chūn tíng xuān shì椿庭萱室
- shì rén jiāo zhé室人交谪
- jì niàn táng纪念堂
- liáng shì凉室
- jiōng shì扃室
- mù shì牧室
- chōng shì冲室
- shì táng室堂
- shì bù chóng tán室不崇坛
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
