词典唐太宗
唐太宗
词语解释
⒈ 即“李世民”。唐朝皇帝。高祖李渊次子。随父起兵反隋,建立唐朝,封为秦王。后镇压农民起义军,消灭各割据势力,羽翼渐丰。公元626年发动玄武门之变,继帝位。在位时吸取隋亡教训,善于用人纳谏,并推行均田制、租庸调法和府兵制,完善三省六部制和科举制,制订《唐律》。社会经济有所恢复,史称“贞观之治”。
国语辞典
唐太宗[ táng tài zōng ]
⒈ 帝号。指唐代第二位君主李世民。参见「李世民」条。
英语Emperor Taizong of Tang, reign name of second Tang emperor Li Shimin 李世民[Li3 Shi4 min2] (599-649), reigned 626-649
德语Tang Taizong war einer der bedeutendsten Herrscher Chinas. (Eig, Pers, 599 - 649)
相关词语
- wǎn táng tǐ晩唐体
- huáng zōng皇宗
- ná táng拿唐
- zōng shì宗士
- chī tài píng fàn吃太平饭
- nán táng èr líng南唐二陵
- zōng xiāng宗相
- yì zōng异宗
- mèng zōng zhú孟宗竹
- lí tí tài yuǎn离题太远
- gāo táng guān高唐观
- tài yáng néng太阳能
- fù zōng jué sì覆宗绝嗣
- tài yī lián zhōu太一莲舟
- tài shān jūn太山君
- kè huà táng tū刻画唐突
- táng chāng pú唐菖蒲
- jiǔ zōng qī zǔ九宗七祖
- tài xiá太霞
- páng táng旁唐
- zōng xīn宗心
- pín zōng贫宗
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- zuì tài shī醉太师
- yún zhōng tài shǒu云中太守
- hái zōng还宗
- xiǎn zǔ yáng zōng显祖扬宗
- zōng yào宗要
- zōng shèng hòu宗圣侯
- xiāng zōng相宗