词典堂翁
堂翁
词语解释
堂翁[ táng wēng ]
⒈ 明·清时县里的属员对知县的尊称。
引证解释
⒈ 明 清 时县里的属员对知县的尊称。
引明 冯梦龙 《古今谭概·无术·邑丞通文》:“某邑一丞,素不知文,而强效顰作文语。其大令病起,自怜消瘦,丞曰:‘堂翁厚貌,如何得瘦。’”
《官场现形记》第十一回:“从前已经打听明白, 周老爷 是纔过班的知县,他就一口一声的赶着喊‘堂翁’,自己称‘卑职’。连説:‘卑职蒙堂翁栽培,实在感激的了不得。’”
《二十年目睹之怪现状》第四六回:“闽县 知县哪里肯就问。他道:‘堂翁既是不肯问,就请同我一起去辞差……我的功名不要紧,只怕京控起来,那时就是堂翁也有些不便。’”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- jiǎ shé wēng甲折翁
- qì táng zhàng弃堂帐
- shè wēng yǔ社翁雨
- ā jiā ā wēng阿家阿翁
- lí táng离堂
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- mǎ wēng马翁
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- wài táng外堂
- diào yùn wēng调运翁
- bǐng táng禀堂
- jì niàn táng纪念堂
- shì táng室堂
- niè rú wēng嗫嚅翁
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒
- zhōng shū táng中书堂
- nǚ péi táng女陪堂
- táng tóu hé shàng堂头和尚
- táng sī堂司
- yán gōng táng盐公堂
- jié rì wēng节日翁
- lǜ yě táng緑野堂
- táng chú堂除