词典堂兄弟
堂兄弟
词语解释
堂兄弟[ táng xiōng dì ]
⒈ 同祖的兄弟。晋人称同堂兄弟。唐时称堂兄弟。
引证解释
⒈ 同祖的兄弟。 晋 人称同堂兄弟。 唐 时称堂兄弟。
引《旧唐书·韦縚传》:“己未,封堂兄左金吾将军, 鬱林郡公 千里 为 成纪郡王。”
清 赵翼 《陔馀丛考·堂兄弟》:“俗以同祖之兄弟为堂兄弟。按《礼经》曰从兄弟,无堂兄弟之称也。其称盖起於 晋 时。”
巴金 《秋》二:“还有 淑华 底堂兄弟 觉英、觉群 都在这里。”
国语辞典
堂兄弟[ táng xiōng dì ]
⒈ 称谓。用以称伯叔的儿子。
近从兄弟
英语father's brother's sons, paternal male cousin
德语Cousins, Vettern ( väterlicherseits) (S)
法语cousins germains du côté paternel
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- gù jiā zǐ dì故家子弟
- qì táng zhàng弃堂帐
- dì zǐ hái ér弟子孩儿
- lí táng离堂
- cóng mǔ kūn dì从母晜弟
- wū yī zǐ dì乌衣子弟
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- guò táng wū过堂屋
- gē dì huì哥弟会
- táng fēng堂封
- cóng mǔ kūn dì从母昆弟
- wài táng外堂
- shí dà dì zǐ十大弟子
- bǐng táng禀堂
- jì niàn táng纪念堂
- jùn dì俊弟
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒
- zhōng shū táng中书堂
- sī xiōng dì私兄弟
- nǚ péi táng女陪堂
- yuǎn xiōng dì远兄弟
- táng tóu hé shàng堂头和尚
- láng jūn zǐ dì郎君子弟