词典堂音
堂音
词语解释
堂音[ táng yīn ]
⒈ 谓有共鸣的宏亮声音。
引证解释
⒈ 谓有共鸣的宏亮声音。
引梁斌 《播火记》第一卷十二:“他虽然上了几岁年纪,口齿还伶俐,说起话来谈笑风生,堂音挺大。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- lù yīn録音
- qì táng zhàng弃堂帐
- gé yīn革音
- hū yīn呼音
- lí táng离堂
- yīn zī音姿
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- gèn yīn艮音
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- bā yīn dié zòu八音迭奏
- guò táng wū过堂屋
- lì yīn厉音
- táng fēng堂封
- cháng yīn常音
- wài táng外堂
- yīn guān音官
- lù yīn jī録音机
- bǐng táng禀堂
- qiú yīn球音
- jì niàn táng纪念堂
- wǔ yīn ér五音儿
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- yáo huá yīn瑶华音
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- lǒng tóu yīn xìn陇头音信
- kōng míng táng dié空名堂牒
