词典堂宇
堂宇
词语解释
堂宇[ táng yǔ ]
⒈ 殿堂的顶棚。亦指殿堂。代指家庭。
引证解释
⒈ 殿堂的顶棚。亦指殿堂。
引北魏 郦道元 《水经注·河水三》:“其殿四注两夏,堂宇綺井,图画奇禽异兽之象。”
《云笈七籤》卷五:“每有神光灵气,见於堂宇。”
明 李东阳 《重建成都府学记》:“且今之为政者,必有堂宇以为发号出令之地。”
⒉ 代指家庭。
引汉 蔡邕 《交趾都尉胡府君夫人黄氏神诰》:“上有帝室龙光之休,下有堂宇斤斤之祚。”
南朝 宋 鲍照 《游思赋》:“捨堂宇之密亲,坐江潭而为客。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- qì táng zhàng弃堂帐
- lí táng离堂
- hóng yǔ chóng lóu闳宇崇楼
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- wài táng外堂
- qióng tái yù yǔ琼台玉宇
- bǐng táng禀堂
- fēng yǔ风宇
- jì niàn táng纪念堂
- liù yǔ六宇
- wài yǔ外宇
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒
- zhōng shū táng中书堂
- nǚ péi táng女陪堂
- táng tóu hé shàng堂头和尚
- táng sī堂司
- yán gōng táng盐公堂
- lǜ yě táng緑野堂
- jiù yǔ旧宇
- táng chú堂除
- xiàng gōng táng zǐ相公堂子