词典逃窜
逃窜
词语解释
逃窜[ táo cuàn ]
⒈ 逃跑流窜;溃散奔逃。
英flee in disorder;
引证解释
⒈ 逃跑流窜。
引《列子·黄帝》:“﹝禽兽﹞隐伏逃窜,以避患害。”
《后汉书·窦武传》:“武 孙 辅,时年二岁,逃窜得全。”
明 沉鲸 《双珠记·辕门遇友》:“安禄山 之乱,城郭丘墟,人民逃窜。”
柳青 《铜墙铁壁》第十九章:“又过了三天,战斗布署已定, 胡 匪军才逃窜了下来。”
国语辞典
逃窜[ táo cuàn ]
⒈ 奔逃流窜,避往他处。
引《三国演义·第一〇回》:「旧跟张邈,与帐下人不和,手杀数十人,逃窜山中。」
《儒林外史·第三七回》:「曾在江西做官,降过宁王,所以逃窜在外。」
近逃逸
相关词语
- kān cuàn刊窜
- qiān cuàn迁窜
- qíng cuàn黥窜
- táo wū逃屋
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- qū jí táo xiōng趋吉逃凶
- táo yǐn逃隐
- fēn cuàn分窜
- qī cuàn栖窜
- láng bēn shǔ cuàn狼奔鼠窜
- hài cuàn骇窜
- táo huò逃祸
- táo shì逃世
- fú cuàn伏窜
- cuàn xuē窜削
- cuàn yì窜轶
- yú xiàn niǎo cuàn鱼县鸟窜
- nì táo匿逃
- qiān táo迁逃
- cuàn cuàn窜窜
- nì cuàn匿窜
- táo shí逃石
- yáng yè cuàn ér杨叶窜儿
- dōng táo xī cuàn东逃西窜
- jī fēi gǒu cuàn鸡飞狗窜
- táo zé逃责
- táo nüè逃疟
- dào táo盗逃
- dōng bēn xī cuàn东奔西窜
- dōng bēn xī táo东奔西逃