词典天常
天常
词语解释
天常[ tiān cháng ]
⒈ 天的常道。常指封建的纲常伦理。
引证解释
⒈ 天的常道。常指封建的纲常伦理。
引《左传·文公十八年》:“顓頊氏 有不才子,不可教训,不知话言,告之则顽,舍之则嚚,傲很明德,以乱天常。”
汉 蔡琰 《悲愤诗》之一:“汉 季失权柄, 董卓 乱天常。”
《明史·程启充传》:“启充 言:‘灾及内寝,良由徇情之礼有戾天常,僭逼之名深乖典则。’”
国语辞典
天常[ tiān cháng ]
⒈ 儒家以君臣、父子、夫妇、兄弟、朋友等人伦五常为天生不变的法则,称为「天常」。
引《左传·文公十八年》:「颛顼有不才子,不可教训,不知话言,告之则顽,舍之则嚚,傲很德明,以乱天常。」
《后汉书·卷八四·列女传·董祀妻传》:「汉季失权柄,董卓乱天常。」
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- zhào jī tiān赵基天
- hǎi běi tiān nán海北天南
- zhuǎn rì huí tiān转日回天
- tiān yáo dì yuǎn天遥地远
- gōng gài tiān xià功盖天下
- sì rén tiān四人天
- shēng xī tiān升西天
- fèi fǎn lián tiān沸反连天
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- lì rén tiān丽人天
- xìng mìng guān tiān性命关天
- měng zhì cháng zài猛志常在
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- cǎn wú tiān rì惨无天日
- cháng dòu常梪
- màn tiān gài dì漫天盖地
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- jiān tiān笺天
- yún luó tiān wǎng云罗天网
- tiān hūn dì cǎn天昏地惨
- cháng zé常则
- jiān shàn tiān xià兼善天下
- yǐ guǎn kuī tiān以筦窥天
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- tiān nù mín yuàn天怒民怨
- cháng yè常业