词典田夫野老
田夫野老
词语解释
田夫野老[ tián fū yě lǎo ]
⒈ 泛指乡间父老。
引证解释
⒈ 泛指乡间父老。
引《北齐书·王琳传》:“当时田夫野老,知与不知,莫不为之歔欷流泣。”
《宋史·司马光传》:“天下以为真宰相,田夫野老皆号为 司马相公,妇人孺子亦知其为 君实 也。”
鲁迅 《中国小说史略》第二二篇:“至谓作者搜採异闻,乃设烟茗於门前,邀田夫野老,强之谈説以为粉本。”
国语辞典
田夫野老[ tián fū yě lǎo ]
⒈ 乡间农夫,山野父老。泛指民间百姓。
引《北齐书·卷三二·王琳传》:「当时田夫野老,知与不知,莫不为之歔欷流泣。」
相关词语
- jìng lǎo xù pín敬老恤贫
- diào huáng lǎo钓璜老
- jià tián架田
- bà lǎo罢老
- tián shì田事
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- léi yě雷野
- lǎo jiàn老寋
- jǐng yì tián井邑田
- jí fū籍夫
- shí fū zhī zhuī十夫楺椎
- lù jīn fū rén露筋夫人
- lǎo yè rén老业人
- yǎng lǎo mǎ养老马
- tián chái kē zhì田柴科制
- yí lí gù lǎo遗黎故老
- chēng tián蛏田
- méng fū蒙夫
- lǎo xíng zūn老行尊
- lǎo jià老驾
- tián kēng shí田坑石
- lǎo gǔ wán diàn老古玩店
- shì tián士田
- zhí tóu lǎo hǔ直头老虎
- tián shī田师
- jiǔ guàn lǎo chéng久惯老诚
- shōu tián gǔ收田鼓
- dōu lǎo dǐ兜老底
- yě mín野民
- miǎn fū qián免夫钱