词典田稼
田稼
词语解释
田稼[ tián jià ]
⒈ 农作物。
引证解释
⒈ 农作物。
引《三国志·吴志·陆胤传》:“民无疾疫,田稼丰稔。”
南朝 宋 刘敬叔 《异苑》卷三:“彼境田稼,常为象所困,其象俗呼为大客。因语云:‘我田稼在此,恒为大客所犯。’”
《新唐书·吐蕃传下》:“虏已犯 涇、陇、邠、寧,掠人畜,败田稼,内州皆闭壁。”
相关词语
- jià tián架田
- tián shì田事
- jǐng yì tián井邑田
- dà zhuāng jià大庄稼
- tián chái kē zhì田柴科制
- chēng tián蛏田
- tián kēng shí田坑石
- shì tián士田
- tián shī田师
- shōu tián gǔ收田鼓
- zhuāng jià huó庄稼活
- tián yóu zǐ田油子
- kào tiān tián靠天田
- ràng tián让田
- xún yáng tián浔阳田
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- tián zhǐ田墌
- tián máo田毛
- shàn tián善田
- féi tián wò dì肥田沃地
- cháo tián潮田
- tián dòng田垌
- tián héng xiào rén田横笑人
- wáng jiǎn zhì tián王翦置田
- tián lián qiān bó田连仟伯
- tà tián qì踏田器
- tián zhì田稺
- tián zé田则
- tián diǎn田典
- qiū zhuāng jià秋庄稼