词典田垄
田垄
词语解释
田垄[ tián lǒng ]
⒈ 分开田亩的土埂。
英ridge;
⒉ 田间种植作物的垄。
英a rise in land;
引证解释
⒈ 亦作“田陇”。
⒉ 田埂。
引宋 陈与义 《曳杖》诗:“田垄粲高低,白水一时满。”
郭沫若 《北伐途次》五:“马走了一天半夜自然也是疲倦了,它们却又知道我们是不会骑的,走到一段田陇上的时候竟至立着不动。”
⒊ 指田间。
引三国 魏 曹植 《魏德论》:“甘露匝时,农夫咏於田陇,织妇欣而综丝。”
《宋书·乐志四》:“古时有 虞舜,父母顽且嚚。尽孝於田陇,烝烝不违仁。”
唐 白居易 《息游堕策》:“田垄罢人望岁勤力者,日以贫困。”
何其芳 《忆昔》诗之八:“试登山半望田垄,麦色青青早吐芽。”
相关词语
- jià tián架田
- tián shì田事
- jǐng yì tián井邑田
- tián chái kē zhì田柴科制
- chēng tián蛏田
- tián kēng shí田坑石
- shì tián士田
- tián shī田师
- shōu tián gǔ收田鼓
- tián yóu zǐ田油子
- kào tiān tián靠天田
- ràng tián让田
- xún yáng tián浔阳田
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- tián zhǐ田墌
- tián máo田毛
- shàn tián善田
- féi tián wò dì肥田沃地
- cháo tián潮田
- tián dòng田垌
- tián héng xiào rén田横笑人
- wáng jiǎn zhì tián王翦置田
- tián lián qiān bó田连仟伯
- tà tián qì踏田器
- tián zhì田稺
- tián zé田则
- tián diǎn田典
- pō lǒng坡垄
- jiù tián就田
- tián bèi田备